Ôn tập Ngữ văn Lớp 9 - Nghị luận xã hội - Đề bài: Mọi tiết kiệm, suy cho cùng là tiết kiệm thời gian

- "Tiết kiệm" thường được hiểu trong lĩnh vực tiêu dùng trong đời sống, chỉ việc sử dụng những giá trị vật chất với mức độ vừa đủ cho nhu cầu cần thiết. Trái với "tiết kiệm" là "lãng phí", tức là sử dụng vượt nhu cầu cần thiết.

 - Biểu hiện của "tiết kiệm" trong đời sống rất phong phú, từ ăn mặc, mua sắm vật phẩm tiêu dùng cho đến sử dụng điện nước, nhiên liệu.

 - "Tiết kiệm" là cần thiết, bởi mọi của cải vật chất đều do lao động mà có. Mỗi sản phẩm phục vụ cho đời sống đều kết đọng công sức, mồ hôi và trí tuệ của nhiều người. Chúng ta cũng phải đánh đổi nó bằng chính sức lao động của mình. "Tiết kiệm" tức là biết trân trọng sức lao động của mình và của mọi người. Người biết tiết kiệm là người có văn hóa.

 - Tại sao nói: "Mọi tiết kiệm, suy cho cùng là tiết kiệm thời gian"?

 Mọi của cải do lao động mà có, thời gian là đại lượng đo sức lao động. Do đó, mọi tiết kiệm suy cho cùng là tiết kiệm thời gian.

 - Tiết kiệm thời gian còn là tiết kiệm cao nhất trong mọi tiết kiệm, bởi "thời giờ còn quý hơn vàng bạc". Thời gian qua đi không bao giờ trở lại. Mất tiền bạc, ta còn có thể tìm kiếm lại, mất thời gian là mất vĩnh viễn. Thời gian của đời người là có giới hạn, nên cần phải sử dụng thời gian một cách hợp lí và có ích. Đừng để thời gian trôi qua vô ích.

 - Những biểu hiện lãng phí của cải và thời gian đều đáng phê phán.

 

docx 3 trang linhnguyen 18/10/2022 3080
Bạn đang xem tài liệu "Ôn tập Ngữ văn Lớp 9 - Nghị luận xã hội - Đề bài: Mọi tiết kiệm, suy cho cùng là tiết kiệm thời gian", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên

Tóm tắt nội dung tài liệu: Ôn tập Ngữ văn Lớp 9 - Nghị luận xã hội - Đề bài: Mọi tiết kiệm, suy cho cùng là tiết kiệm thời gian

Ôn tập Ngữ văn Lớp 9 - Nghị luận xã hội - Đề bài: Mọi tiết kiệm, suy cho cùng là tiết kiệm thời gian
 NGHỊ LUẬN XH- 
Mọi tiết kiệm, suy cho cùng là tiết kiệm thời gian".
Giải thích ý kiến: câu nói của Các Mác nêu lên một quan niệm về tiết kiệm: "Mọi tiết kiệm, suy cho cùng là tiết kiệm thời gian".
2. Bàn luận
       - "Tiết kiệm" thường được hiểu trong lĩnh vực tiêu dùng trong đời sống, chỉ việc sử dụng những giá trị vật chất với mức độ vừa đủ cho nhu cầu cần thiết. Trái với "tiết kiệm" là "lãng phí", tức là sử dụng vượt nhu cầu cần thiết.
      - Biểu hiện của "tiết kiệm" trong đời sống rất phong phú, từ ăn mặc, mua sắm vật phẩm tiêu dùng cho đến sử dụng điện nước, nhiên liệu...
      - "Tiết kiệm" là cần thiết, bởi mọi của cải vật chất đều do lao động mà có. Mỗi sản phẩm phục vụ cho đời sống đều kết đọng công sức, mồ hôi và trí tuệ của nhiều người. Chúng ta cũng phải đánh đổi nó bằng chính sức lao động của mình. "Tiết kiệm" tức là biết trân trọng sức lao động của mình và của mọi người. Người biết tiết kiệm là người có văn hóa.
      - Tại sao nói: "Mọi tiết kiệm, suy cho cùng là tiết kiệm thời gian"?
 Mọi của cải do lao động mà có, thời gian là đại lượng đo sức lao động. Do đó, mọi tiết kiệm suy cho cùng là tiết kiệm thời gian.
     - Tiết kiệm thời gian còn là tiết kiệm cao nhất trong mọi tiết kiệm, bởi "thời giờ còn quý hơn vàng bạc". Thời gian qua đi không bao giờ trở lại. Mất tiền bạc, ta còn có thể tìm kiếm lại, mất thời gian là mất vĩnh viễn. Thời gian của đời người là có giới hạn, nên cần phải sử dụng thời gian một cách hợp lí và có ích. Đừng để thời gian trôi qua vô ích.
    - Những biểu hiện lãng phí của cải và thời gian đều đáng phê phán.
 BÀI THAM KHẢO
Cuộc sống của con người mỗi ngày một thay đổi, của cải vật chất ngày càng nhiều nhưng tài nguyên thiên nhiên không phải là vô tận. Nếu chúng ta không biết tiết kiệm thì làm ra bao nhiêu cũng hết. C. Mac nói : “Mọi tiết kiệm, suy cho cùng là tiết kiệm thời gian”. Câu nói của Cac Mac khẳng định thời gian là quý nhất.
Trước hết, chúng ta phải hiểu thế nào là tiết kiệm ?. Tiết kiệm là một trong những phẩm chất cơ bản của con người. Tiết kiệm là sử dụng tiền bạc, của cải vật chất, sức lao động, thời gian một cách hợp lí, đúng mức, không lãng phí. 
Tiết kiệm không phải là bủn xỉn, keo kiệt, không phải là coi trọng đồng tiền một cách quá đáng, việc cần chi tiêu cũng không dám chi tiêu, gặp lúc cần đóng góp cũng không đóng góp. 
Tiết kiệm cũng không phải là dè xẻn, để dành, cất kín tiền bạc dư thừa mà ngược lại, cần làm cho nó sinh sôi nảy nở. Người dân nào cũng có tiền chưa dùng đến, nên đem gửi vào ngân hàng, vào quỹ tiết kiệm, sẽ ích nước lợi nhà, theo tinh thần của câu khẩu hiệu : “Tiết kiệm là quốc sách”. 
Cac Mac nói : “Mọi tiết kiệm, suy cho cùng là tiết kiệm thời gian” bởi vì thời gian gắn liền với từng con người và từng việc cụ thể. Muốn hoàn thành một công việc nào đó, dù lớn hay nhỏ, chúng ta đều cần phải có thời gian. Ví dụ : học sinh học năm năm thì hết bậc Tiểu học, bốn năm thì hết bậc Trung học cơ sở, ba năm mới hết bậc Trung học phổ thông. Người nông dân sau ba tháng gieo trồng, chăm sóc mới thu hoạch được một vụ lúa. Không có thời gian thì chúng ta không làm được việc gì cả. Từ xưa, dân gian cũng đã khẳng định : “Thì giờ là vàng bạc”. 
Vậy thời gian là yếu tố quan trọng không thể thiếu để chúng ta học tập, lao động và tạo ra những của cải vật chất, tinh thần quý giá cho cá nhân, cho xã hội. Sử dụng một khoảng thời gian cho một công việc nào đó nhưng không đạt kết quả theo ý muốn thì ta buộc phải làm lại từ đầu. Như vậy là ta đã đánh mất thời gian, đánh mất một phần của cuộc đời mình. 
Trong quãng đời đi học, nếu chúng ta lười biếng, không chịu nghe theo lời dạy bảo của cha mẹ, thầy cô thì liệu khi bước vào đời, chúng ta có đủ năng lực để tự nuôi sống bản thân và đóng góp cho xã hội ?. Lúc ấy, dẫu có muốn học lại từ đầu thì chắc cũng không dễ dàng gì. 
Sử dụng thời gian để học tập tốt, lao động tốt thì chúng ta sẽ tạo ra nhiều của cải vật chất và tinh thần, góp phần dựng xây đất nước ngày càng giàu đẹp. 
Có thời gian là có tất cả. Thời gian qua đi không lấy lại được. Mỗi con người chỉ có một quỹ thời gian nhất định để sống, học tập và lao động. Vậy trong suốt thời gian ấy, chúng ta phải làm gì để đến “khi nhắm mắt xuôi tay, không phải ân hận vì những năm tháng sống hoài sống phí ?” (“Thép đã tôi thế đấy” – Otsterropski). Đó là câu hỏi lớn đặt ra cho cả đời người, do đó chúng ta phải biết quý thời gian mình đang sống. 
Trong hoàn cảnh đất nước ta hiện nay, câu nói của Cac Mac càng có giá trị như một chân lí. Việt Nam vốn là một nước có nền kinh tế tiểu nông lạc hậu. Sau hai cuộc chiến tranh chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ kéo dài suốt mấy chục năm, nền kinh tế nước ta lại càng nghèo nàn, lạc hậu. Chính vì vậy, chúng ta cần tranh thủ thời gian để khôi phục và phát triển mọi lĩnh vực của đất nước. Kể từ ngày 30 tháng 4 năm 1975 cho đến nay, nhân dân ta đã bắt tay vào sự nghiệp xây dựng đất nước trong hòa bình theo đường lối đổi mới, mở cửa nên bước đầu đã có cuộc sống ấm no. Tuy vậy, Việt Nam vẫn là một trong những nước nghèo chậm phát triển so với các nước trong khu vực và trên thế giới. 
Hiện nay, đi đôi với những cố gắng phát triển kinh tế, khoa học, kĩ thuật. Nhà nước ta đã đề cao chủ trương tiết kiệm trong toàn Đảng, toàn dân, coi tiết kiệm là quốc sách, là một trong những biện pháp cơ bản hàng đầu để xây dựng đất nước. 
“Tiết kiệm là quốc sách”, bởi vì tiết kiệm đem lại lợi ích to lớn cho con người và xã hội. Với một quốc gia như Việt Nam thì tiết kiệm lại càng quan trọng và cần thiết. Tiết kiệm để tích lũy vốn, đẩy mạnh sản xuất, cải thiện đời sống nhân dân, từng bước đưa đất nước đi lên. Chúng ta có thể huy động vốn từ nhiều nguồn như vay mượn của nước ngoài hay hợp tác đầu tư nhưng nguồn vốn trong nước vẫn là cơ bản, mà nguồn vốn của nhân dân chỉ có được bằng cách chi tiêu hợp lí và tiết kiệm. 
Tiết kiệm là việc làm vô cùng cần thiết. Đảng và Nhà nước kêu gọi các cơ quan, đoàn thể hãy tiết kiệm tối đa, không mua ô tô loại sang, không xây dựng công sở thật lớn, không trang bị những đồ dùng đắt tiền, không tổ chức tiệc tùng lãng phí Những công trình lớn được xây dựng đúng tiến độ thi công, bảo đảm đúng chất lượng tốt tiết kiệm cho ngân quỹ quốc gia. Những cuộc họp đúng giờ, ngắn gọn là tiết kiệm thời gian. Một dây chuyền sản xuất hợp lí là tiết kiệm công sức lao động. 
Tiết kiệm là biểu hiện của nếp sống văn minh, văn hóa. Xưa nay, những kẻ có thói xấu ném tiền qua cửa sổ đều mau chóng thất cơ lỡ vận, còn những người biết chi tiêu hợp lí và thực sự tiết kiệm thì ngày càng giàu có. Sinh thời, Hồ Chủ tịch đã căn dặn toàn dân phải “tiết kiệm thời giờ, sức lao động và tiền của”. 
Mỗi người có những cách thức khác nhau để thực hành tiết kiệm. Chủ doanh nghiệp tiết kiệm tiền của, sức lao động, hợp lí hóa sản xuất. Người nội trợ chi tiêu hợp lí để tiết kiệm ngân quỹ gia đình. Còn học sinh chúng ta phải làm gì để thực hành tiết kiệm ?. Điều quan trọng nhất là nên dành nhiều thời gian để : “Học, học nữa, học mãi”; phải biết sắp xếp một cách hợp lí giờ học, giờ chơi, giờ lao động. Giữ gìn trường lớp, bàn ghế, đồ dùng học tập là tiết kiệm cho nhà trường. Bảo quản sách vở, quần áo, xe cộ để cha mẹ đỡ tốn tiền mua sắm cũng là tiết kiệm. Chăm chỉ học tập, lao động vừa là giúp đỡ cha mẹ, vừa là giúp đất nước tiết kiệm tiền của để đào tạo một con người. Có muôn ngàn cách để tiết kiệm, miễn là chúng ta phải có ý thức tự giác. 
Câu nói của Cac Mac đúng với mọi hoàn cảnh, mọi quốc gia. Trong nhịp sống khẩn trương của thời đại công nghiệp, chúng ta lại càng phải thường quyên rèn luyện ý thức tiết kiệm. 
Không chỉ tự mình thực hành tiết kiệm mà chúng ta nên vận động mọi người cùng hưởng ứng chủ trương tiết kiệm, chống lãng phí tiền của Nhà nước, nhất là lãng phí thời gian. Tiết kiệm không chỉ là việc làm quan trọng, cấp thiết mà còn là một trong những phẩm chất cần có của mỗi con người nếu muốn thành công trong sự nghiệp. Vì thế, ủng hộ chủ trương tiết kiệm của Nhà nước cũng là biện pháp để chúng ta rèn luyện phẩm chất tốt đẹp của con người mới. 

File đính kèm:

  • docxon_tap_ngu_van_lop_9_nghi_luan_xa_hoi_de_bai_moi_tiet_kiem_s.docx