Đề bài: Kể về việc tốt, tấm lòng nhân ái

Cách 1: Trước đây, em thường nghĩ thật khó có cơ hội làm việc tốt. Nhưng có một việc xảy ra khiến em thay đổi suy nghĩ. Em nhận ra làm việc tốt không phải chỉ là làm những điều lớn lao vĩ đại mà đôi khi đó là những việc nhỏ, rất bình thường trong cuộc sống hàng ngày. Mùa đông năm ngoái em có dịp tặng cho bạn một chiếc áo ấm việc làm này khiến cho em cảm thấy rất vui và hạnh phúc.

Cách 2:

“Thấy ai đói rách thì thương

 Rách thường cho mặc, đói thường cho ăn” Mỗi lần đọc câu thơ này, em lại xúc động nhớ đến một hoàn cảnh thương tâm. Đó là chuyện bạn Mai không có áo ấm để mặc trong mùa đông giá rét. Em đã dành tặng bạn một chiếc áo ấm. Việc ấy khiến cho em cảm thấy rất vui và hạnh phúc, em cảm thấy cuộc sống này đẹp biết bao nếu mọi người biết yêu thương nhau.

 

docx 9 trang linhnguyen 17/10/2022 2520
Bạn đang xem tài liệu "Đề bài: Kể về việc tốt, tấm lòng nhân ái", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên

Tóm tắt nội dung tài liệu: Đề bài: Kể về việc tốt, tấm lòng nhân ái

Đề bài: Kể về việc tốt, tấm lòng nhân ái
KỂ VỀ VIỆC TỐT (LÒNG NHÂN ÁI)
EM THAM GIA
BÀI THAM KHẢO 3.
 1.MB: 
Cách 1: Trước đây, em thường nghĩ thật khó có cơ hội làm việc tốt. Nhưng có một việc xảy ra khiến em thay đổi suy nghĩ. Em nhận ra làm việc tốt không phải chỉ là làm những điều lớn lao vĩ đại mà đôi khi đó là những việc nhỏ, rất bình thường trong cuộc sống hàng ngày. Mùa đông năm ngoái em có dịp tặng cho bạn một chiếc áo ấm việc làm này khiến cho em cảm thấy rất vui và hạnh phúc.
Cách 2:
“Thấy ai đói rách thì thương
 Rách thường cho mặc, đói thường cho ăn” Mỗi lần đọc câu thơ này, em lại xúc động nhớ đến một hoàn cảnh thương tâm. Đó là chuyện bạn Mai không có áo ấm để mặc trong mùa đông giá rét. Em đã dành tặng bạn một chiếc áo ấm. Việc ấy khiến cho em cảm thấy rất vui và hạnh phúc, em cảm thấy cuộc sống này đẹp biết bao nếu mọi người biết yêu thương nhau.
2.TB:
a.Không gian thời gian
 Cách đây gần một năm, vào một buổi sáng mùa đông mây đen giăng kín bầu trời, từng cơn gió se lạnh khiến mọi người dường như cảm nhận được cái rét của mùa đông đã đến. (Đó là một buổi sáng đầu đông những cơn gió lạnh đã tràn về khiến ai ai cũng cảm nhận mùa đông đã đến đâu đây!) 
Em đang vui đùa cùng chúng bạn trước giờ vào lớp chợt thấy Mai co ro trong chiếc áo cộc tay (tay ngắn) ngồi lặng lẽ thu mình ở một góc lớp, đôi môi tím tái, làn da xanh xao (nước da tái mét), cả người run lên vì lạnh.
b.Giới thiệu hoàn cảnh của bạn
Học chung với nhau đã mấy năm nên em biết rất rõ hoàn cảnh của gia đình Mai. Gia cảnh của bạn rất đáng thương. Bố mai mất sớm, mọi gánh nặng cơm áo đè trên đôi vai gầy của mẹ Mai. Cô ấy buôn bán ve chai để kiếm sống. Cô phải vất vả tần tảo sớm hôm để lo cái ăn cái mặc cho chị em Mai. Cho dù mẹ Mai đã rất cố gắng làm việc nhưng vẫn không đủ để trang trải cho cuộc sống.
Mai thường đến lớp với những bộ quần áo cũ kỹ bạc màu, hiếm khi nào em thấy bạn có quần áo hay giày dép mới. Sách vở Mai học cũng là những quyển sách cũ đi xin lại của nhà hàng xóm. 
c.Kể về sự việc
 Nhìn bạn ăn mặc phong phanh giữa trời đông giá rét,em thấy thương bạn quá! Chiều hôm ấy, trong bữa cơm gia đình, em đã xin phép mẹ lấy chiếc áo ấm cũ của em để tặng cho bạn, giúp bạn được ấm trong mùa đông lạnh giá.
d.So sánh hoàn cảnh của em và bạn
Là những người bạn cùng trang lứa nhưng hoàn cảnh của em và Mai hoàn toàn trái ngược nhau. Trong khi em thì ăn mặc đầy đủ ấm áp trong mùa đông, được bố mẹ chiều chuộng còn Mai thì lúc nào cũng mặc những bộ quần áo cũ kỹ. Cuộc sống của bạn là những chuỗi ngày phải đối mặt với khó khăn, thiếu thốn, vất vả. Ngay từ những ngày đầu đông mẹ đã mua cho em những ba chiếc áo ấm mới rất đẹp, rất dày và rất ấm.
Được mẹ cho phép, sáng hôm sau em đem chiếc áo đến lớp tặng Mai. Em nói với Mai: 
-Bạn hãy cầm chiếc áo này để mặc cho đỡ lạnh nhé!
Mai có vẻ ngần ngại muốn từ chối nhưng nhìn ánh mắt chân thành và nụ cười thân thiện của em, Mai đã đồng ý nhận chiếc áo.
Em thấy Mai có vẻ cảm động lắm. Khuôn mặt bạn vui sướng, rạng rỡ niềm vui xen lẫn sự xúc động. Mai nói với em giọng run run nghẹn ngào:
- Cảm ơn bạn, mình sẽ giữ chiếc áo này thật cẩn thận!
Nhìn Mai hạnh phúc khi nhận được món quà bất ngờ em cũng thấy lòng mình vui và hạnh phúc ngập tràn.
Chiếc áo rất vừa với dáng người của Mai, màu hồng của áo làm nổi bật màu da trắng hồng của bạn. Có lẽ mùa đông này những cơn gió rét không không còn hành hạ Mai nữa. Mai có áo ấm mới để mặc cho đỡ lạnh còn em lại thấy lòng mình ấm áp vui sướng, tràn đầy hạnh phúc
3. KB
Em mong ước mình sẽ còn nhiều cơ hội để làm thêm nhiều việc tốt để thấy cuộc đời này thật đáng sống. Em vui và hạnh phúc vì mình đã đem đến niềm vui cho người khác bởi em nhớ có ai đó đã nói rằng: “Hạnh phúc lớn nhất là được đem hạnh phúc đến cho những người khác” bởi “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”
Bài tham khảo 4: Giúp cho em bé đi lạc mẹ
DÀN BÀI:
1.MB
-Ai cũng đã từng là một việc tốt
 -Có lần em đã giúp cho một em bé đi lạc mẹ, em rất vui vì điều đó.
2.TB
-Em đang vui đùa cùng lũ bạn thì nhìn thấy một bé gái đang đứng khóc.
 -Em hỏi han, đưa em bé đến đồn công an phường gần nhất.
-Sau đó mẹ của bé đến tìm. Họ gặp nhau vui mừng cảm động.
-Mẹ em bé tặng quà nhưng em không nhận.
-Em rất vui vì mình đã làm được một việc tốt.
3.KB:
Mọi người hãy làm nhiều việc tốt để cuộc đời thêm đẹp.
Gợi ý
1.MB
Cách 1:
Ai cũng đã từng có lần làm được những việc tốt, em cũng vậy. Đã có lần em đã giúp cho một em bé đi lạc được gặp lại mẹ của mình. Em rất vui vì mình đã làm được một việc có ý nghĩa, giúp ích cho mọi người.
Cách 2:
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng...” Mỗi khi nghe câu hát ấy, em lại nhớ đến một câu chuyện đã để lại trong lòng em những cảm xúc không thể nào quên. Lần ấy em đã giúp một em bé đi lạc được gặp lại mẹ. Dù việc ấy đã xảy ra rất lâu rồi nhưng em vẫn còn nhớ mãi.
2.TB:
a.Giới thiệu thời gian địa điểm
 Sáng hôm ấy là một buổi sáng cuối thu những cơn gió heo may se lạnh đã tràn về. (Buổi sáng mùa hè ấm áp, những tia nắng hè tinh nghịch đang nhảy nhót trên các vòm lá/ Một buổi sáng đầu đông, cái rét cắt da cắt thịt đang thấm sâu, len lỏi qua các lớp áo len dày./ Chiều hôm ấy một buổi chiều mùa đông ảm đạm từng đám mây đen vần vũ, báo hiệu cơn mưa lớn sắp đến). Đang vui đùa cùng chúng bạn trên đường đến trường (trên đường về nhà sau giờ tan học) , em nghe thấy tiếng khóc thút thít văng vẳng đâu đây.
b.Giới thiệu sự việc
Đưa mắt nhìn quanh khắp nơi, em nhìn thấy một bé gái khoảng bốn, năm tuổi đang đứng khóc. Rời đám bạn, em bước đến bên em bé. Nhìn thấy đôi má bầu bĩnh và đôi mắt ướt đẫm nước mắt của em bé, em thấy thương quá! Em cầm tay bé hỏi khẽ:
 -Em tên là gì? Vì sao em khóc?
Ban đầu cô bé có lẽ hơi ngần ngại vì sợ em là người lạ nên không dám trả lời. Sau đó có lẽ nhìn thấy nụ cười thân thiện, vẻ mặt chân thành của em nên cô bé đã lí nhí trả lời mà vẫn chưa thôi khóc:
Dạ, em tên là Thảo, em bị lạc mẹ rồi chị ạ!
Nhìn kỹ, em thấy cô bé thật xinh xắn, hai bím tóc dày đen nhánh, đôi mắt nhòe nước vẫn không giấu được vẻ đẹp. Đó là đôi mắt long lanh, to tròn đen như hai hạt nhãn lớn. Làn da em trắng hồng, khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu quá!
Sau khi hỏi han trò chuyện, em biết em bé tên là Thảo, em được bốn tuổi. Em hỏi đường về nhà, Thảo chỉ lắc đầu và càng khóc to hơn. Em dỗ dành và hỏi Thảo có nhớ số điện thoại của mẹ không, Thảo lại lắc đầu, hai Bím tóc dày đung đưa, ánh mắt em ngơ ngác như nai con lạc mẹ thật đáng yêu vô cùng!
Em bối rối chưa biết phải giải quyết thế nào. Em chợt nảy ra một ý định. Em thầm nghĩ: “Hay là mình đưa cô bé đến chỗ đồn công an phường để các chú công an giúp đỡ nhỉ?”
Nghĩ là làm, em đã dắt tay Thảo đến đồn công an gần nhất nhờ các chú công an hỗ trợ để tìm mẹ giúp bé. Em đang trình bày sự việc với các chú công an thì có một người phụ nữ khoảng hơn 30 tuổi rất trẻ trung mái tóc dài đen nhánh, vẻ mặt cô lo lắng vội vàng bước vào. Vừa nhìn thấy bé Thảo cô đã chạy nhanh đến ôm chầm lấy em và nói với giọng hốt hoảng:
-Ôi, con ơi! Con đi đâu để mẹ tìm mãi. Mẹ lo cho con lắm, con biết không?
Bé Thảo cũng sà vào lòng mẹ khóc nấc lên: -Con xin lỗi mẹ, con thấy con búp bê trong tủ kính bên kia đường đẹp quá, định đi qua nhìn một tí. Rồi con quay lại và không thấy mẹ đâu nên đi tìm mẹ.
Nhìn cảnh hai mẹ con bé Thảo ôm nhau mừng mừng tủi tủi, em xúc động vô cùng. Chứng kiến cảnh tượng ấy, em càng cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con. Em cảm nhận tình mẫu tử thật thiêng liêng cao quý biết bao!
Mẹ Thảo cảm ơn em, cầm tay em tỏ ý biết ơn. Cô ấy móc ví ra đưa cho em một số tiền lớn để cảm ơn em nhưng em kiên quyết từ chối. Vẻ mặt cô ấy rất cảm động. Cô ấy đã khene m:
-Con đúng là một cô bé ngoan và có tấm lòng nhân hậu. Cô tin con sẽ nhận được thật nhiều tình yêu thương và niềm hạnh phúc.
Nhìn vẻ mặt rạng ngời hạnh phúc của hai mẹ con cô ấy em đã cảm thấy lòng mình hạnh phúc và vui sướng lắm rồi. Em chạy nhanh đến trường may quá, vừa đúng lúc chuông reo vào giờ học.
3.KB
Cách 1:
Sau sự việc ấy em đã hiểu làm được một việc tốt cũng không phải là điều quá khó.
Để thể hiện tấm lòng biết quan tâm chia sẻ với khó khăn của những người xung quanh ta sẽ làm được nhiều việc có ích. Mỗi chúng ta hãy làm thật nhiều việc tốt giúp đỡ những người gặp khó khăn hoạn nạn xung quanh mình để cuộc sống này ngày càng tươi đẹp hơn.
Cách 2:
 “Có gì đẹp trên đời hơn thế
 Người với người sống để yêu nhau”
Cuộc đời này sẽ đẹp biết bao nếu ta biết sống yêu thương chia sẻ nhân ái. Câu chuyện đã qua rồi nhưng em vẫn còn nhớ mãi. Em tự hứa với lòng mình sẽ luôn sống yêu thương và giúp đỡ những người gặp khó khăn hoạn nạn để cảm nhận được vẻ đẹp của cuộc sống và làm đẹp cho tâm hồn mình. 

File đính kèm:

  • docxde_bai_ke_ve_viec_tot_tam_long_nhan_ai.docx